Tay Tiêu Diễn khựng lại một chút, hắn nhanh chóng mặc xong áo ngoài, gãi gãi đầu, vẻ mặt khó hiểu:
"Lang chủ, ngài đang nói gì thế? Ta không phải Tiêu Diễn thì ai là Tiêu Diễn? Ngài đang nghi ngờ có người giả mạo ta sao? Vậy ngài nhìn kỹ mặt ta xem."
Thấy y ghé sát lại, Tống Thanh Hàn theo bản năng lùi về sau một bước, khẳng định:
"Hoặc là nói, ngươi không phải người hôm đó ta đã cứu ở bãi tha ma, vậy tại sao ngươi lại lừa chúng ta?"
Võ Đại Hổ lặng lẽ bước lên chắn trước mặt Tống Thanh Hàn, bàn tay đưa ra chặn lại, ánh mắt nhìn Tiêu Diễn thoáng hiện vẻ cảnh giác.
"Ngươi không định hại chúng ta, chuyện này chúng ta biết rõ. Nhưng tại sao lại lừa chúng ta?"
Nếu không phải vì Tiêu Diễn chưa từng để lộ chút ác ý nào với bọn họ, Võ Đại Hổ và Tống Thanh Hàn cũng sẽ không dễ dàng tin tưởng như vậy. Huống hồ, khi đó họ đang ở nơi đất khách, đối với người chủ động ra tay giúp đỡ, tự nhiên sẽ bớt đi vài phần đề phòng.
Tiêu Diễn dường như hiểu mình không thể tiếp tục che giấu, bèn khẽ thở dài, hơi cúi mắt, lộ ra vẻ buồn thương.
"Ta quả thật không phải người mà lang chủ đã cứu ở bãi tha ma hôm đó. Thực ra ta lén trốn ra từ trại tù binh, nhưng vì thủ đoạn không mấy quang minh, nên đã mượn luôn tên của hắn."
Tống Thanh Hàn hơi nhướng mày, tò mò hỏi:
"Là thủ đoạn gì?"
Nghe cậu hỏi vậy, mặt Tiêu Diễn lập tức đỏ bừng. Đường đường là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690809/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.