Đợi người kia làm loạn đủ rồi, bọn họ mới được đưa vào trong trướng lớn của Đại tướng quân.
Vết thương của Đại tướng quân dường như đã gần khỏi chỉ là tinh thần trông không được tốt lắm, giống như chỉ vừa qua một đêm đã già đi mười tuổi.
Khi nhìn thấy Võ Đại Hổ và Tống Thanh Hàn, trong đôi mắt sâu thẳm của ông thoáng qua một tia cảm xúc phức tạp, khiến người ta khó lòng đoán được ông đang nghĩ gì.
Người kia buông tay Võ Đại Hổ ra, hành lễ với Đại tướng quân, ôm quyền nói:
"Đại tướng quân! Phản tặc Võ Đại Hổ và Tống Thanh Hàn đã bị ta bắt về! Xin Đại tướng quân xử trí theo quân pháp!"
Tống Thanh Hàn hơi lơ đãng, trong lòng vẫn tò mò không biết Tiêu Diễn đã bị đưa đi đâu.
Ngay từ lúc vào cửa, bọn họ đã bị tách ra làm hai nhóm. Về sau cũng không gặp lại, không biết đám người kia có trực tiếp thả Tiêu Diễn hay không.
Nghĩ tới nghĩ lui, cậu cảm thấy làm một nhân vật nhỏ bé cũng chẳng tệ, ít nhất sẽ không bị chú ý quá nhiều.
Nghe xong lời người kia, Đại tướng quân mặt không cảm xúc phất tay, ý bảo hắn đứng lên.
"Ta biết rồi, các ngươi lui xuống trước đi."
Khi ánh mắt ông dừng lại trên người Võ Đại Hổ, giọng nói bỗng trở nên ôn hòa:
"Lát nữa ngươi hãy nói rõ cho ta nghe chuyện ngươi đã trải qua ở đất Man Di."
Người kia thấy Đại tướng quân không những không lập tức xử chém Võ Đại Hổ, mà còn có vẻ muốn bỏ qua cho hắn thì lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690799/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.