Tống Thanh Hàn muốn thể hiện y thuật của mình, cũng để sớm được đi tìm Tiểu Thạch Đầu cho nên vừa bước vào trướng liền cắm cúi làm việc, một câu thừa thãi cũng chẳng nói. Dù sao những người Man Di này đều đã bị thương đến mức không thể động đậy, cậu không phải lo bọn họ vùng vẫy lung tung.
Người đi theo sau cậu vẫn là vị đại phu hôm qua. Thấy được đôi tay cậu vận dao thành thạo, điêu luyện đến mức xuất thần nhập hóa, rốt cuộc hắn vẫn không nhịn được, nhân lúc Tống Thanh Hàn nghỉ tay liền hỏi:
"Đại nhân, đây là y thuật tổ truyền của ngài sao?"
Tống Thanh Hàn khựng lại, nhìn con dao mổ trên tay phản chiếu ánh bạc, lần đầu tiên nói thật:
"Không phải, là thành quả của rất nhiều người cùng nhau nghiên cứu. Ta chỉ là được hưởng chút tiện nghi mà thôi."
Ở chốn Man Di này, cậu không cần lo có kẻ tra xét lai lịch mình. Vì dù có tra, cũng chẳng thể tìm ra điều gì khả nghi.
Người kia nghe xong, tựa hồ hiểu mà cũng tựa hồ không, khẽ gật đầu rồi lại hỏi:
"Vậy... đại nhân có nhận đồ đệ không?"
Tống Thanh Hàn không ngại có thêm một đồ đệ, nhưng giờ mà đem lợi thế duy nhất của mình dâng cho người khác thì cậu lại chẳng muốn. Cậu chỉ đáp:
"Ngươi nhìn được bao nhiêu thì học bấy nhiêu, nói nhiều cũng vô ích, trừ khi chính tay ngươi làm."
Thấy giọng điệu cậu hơi xa cách, người kia cũng hiểu mình hỏi câu này không đúng lúc bèn mím môi, không nói thêm.
Khi Tống Thanh Hàn đang làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690786/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.