Tống Thanh Hàn không hề bất ngờ trước kết quả này. Dù sao thì Mặc Khắc cũng là người lo việc nước, không phải nhà từ thiện, sở trường lớn nhất chính là cân nhắc lợi hại. Huống hồ, ngay cả với Ô Tản người có quan hệ huyết thống với hắn cũng chỉ thế này, thì càng đừng nói đến mình - một kẻ chẳng hề thân thích.
Cậu bế Tiểu Thạch Đầu đứng lên, bình tĩnh nói:
"Ta đi xem Võ Đại Hổ trước, xem xong rồi sẽ đi cứu người mà ngươi muốn cứu."
Mặc Khắc im lặng. Tống Thanh Hàn coi đó là ngầm chấp thuận, dứt khoát xoay người rời đi.
Hôm nay người dẫn đường lại thay đổi. Cậu có ý muốn bắt chuyện, tìm cơ hội dò hỏi vài câu cũng chẳng tiện, không rõ đây là sắp đặt có chủ ý hay chỉ tình cờ.
Đến lều của Võ Đại Hổ, cậu liếc qua kẻ đang ngồi bắt mạch bên giường, khẽ thở phào. May thay, vẫn là gương mặt quen.
Người kia thấy Tống Thanh Hàn bước vào liền cung kính nói:
"Bẩm đại nhân, mạch của hắn luôn ổn định. Nếu không có gì bất trắc thì hôm nay sẽ tỉnh lại."
Tống Thanh Hàn gật đầu, khá hài lòng với kết quả này.
Trước khi rời đi, cậu bỗng nhớ ra điều gì, hạ giọng hỏi:
"Ngươi biết vị Ô Tản quận chúa của các ngươi là người thế nào không? Không cần nói quá chi tiết, chỉ cần kể khái quát thôi."
Người kia thoáng lộ vẻ do dự, nhưng bị khí thế của Tống Thanh Hàn ép, cuối cùng vẫn mở miệng:
"Ô Tản quận chúa mồ côi cha mẹ từ nhỏ, lớn lên bên cạnh bệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690784/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.