Tống Thanh Hàn liếc nhìn căn phòng trước mặt, phát hiện đãi ngộ còn tốt hơn cậu tưởng nhiều. Người hầu kẻ hạ thì khỏi phải nói, chỉ nhìn cách bài trí bên trong là biết đã tốn không ít tâm tư. Có những thứ cho dù có tiền cũng chưa chắc tìm được, mà chỉ có Mặc Khắc – loại người làm chủ một nước – mới có thể tùy ý bày biện ra như vậy.
Người kia dặn dò xong thì rời đi, chỉ là trước khi đi, dường như có phần luyến tiếc Tiểu Thạch Đầu, liên tục ngoái đầu nhìn. Chỉ tiếc là hắn như thả thính vào kẻ mù, Tiểu Thạch Đầu chẳng thèm liếc hắn một cái, còn đưa tay ra, ê a làm nũng với Tống Thanh Hàn.
Sắc mặt Tống Thanh Hàn có chút khó coi, bụng dưới vẫn hơi đau âm ỉ, chỉ là cậu cố nén lại không để lộ ra.
Đợi người kia đi hẳn, cậu liền sai gia nhân chuẩn bị nước nóng. Sau khi tắm xong cậu bèn lên giường ôm Tiểu Thạch Đầu thay tã cho nhóc , tìm đồ cho nhóc ăn, rồi ôm nhóc vào lòng chìm vào giấc ngủ.
Ngủ một giấc sâu. Khi Tống Thanh Hàn mở mắt ra, phát hiện cơn đau ở bụng dưới cuối cùng đã biến mất, trong lòng thở phào nhẹ nhõm. Đang định cúi người mang giày thì nghe gia nhân khẽ nói bên tai:
"Công tử, Chủ thượng mời ngài qua cùng dùng bữa ạ."
Tống Thanh Hàn khựng lại, không rõ Mặc Khắc định giở trò gì. Nhưng đã ở dưới mái hiên nhà người ta, không thể không cúi đầu, khẽ "Ừ" một tiếng, bế Tiểu Thạch Đầu lên, trầm giọng nói:
"Đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690782/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.