Đám người kia đuổi theo kịp, luống cuống giải thích mấy câu với người giữ cửa, giữa chừng còn xen lẫn vài từ ngữ mà Tống Thanh Hàn nghe chẳng hiểu.
Nói xong, người canh cửa đưa mắt dò xét cậu một lượt, ra hiệu cho cậu đưa tay.
Thấy họ mang dây thừng lại, Tống Thanh Hàn khẽ vén áo choàng, để lộ Tiểu Thạch Đầu đầy ngơ ngác, giọng bình thản:
"Ta còn phải bế con, hơn nữa trong bụng ta bây giờ còn một đứa nữa. Nếu lo ta bỏ trốn thì không cần đâu."
Những người kia vừa thấy mặt Tiểu Thạch Đầu thì động tác chững lại, rồi lập tức khoát tay:
"Được rồi, vào đi!"
Tống Thanh Hàn cũng không ngờ lại dễ nói chuyện thế. Nhưng điều này là có lợi cho cậu, nên chẳng lên tiếng, lặng lẽ theo người dẫn đường, chậm rãi bước vào nơi chưa biết.
Đi loanh quanh đông tây một lúc, người kia mới dừng lại, cúi đầu nói gì đó với người đứng trước, nhận được hồi đáp thì tránh sang một bên, nói với cậu:
"Chủ thượng bảo ngươi vào trong."
Nghe đến hai chữ "Chủ thượng", Tống Thanh Hàn hơi sững người lại.
Tưởng sẽ bị nhốt vào cái kho rơm nào đó, chờ tiểu thủ lĩnh rảnh mới gặp, ai ngờ lại trực tiếp được đưa đến trước mặt thủ lĩnh của bọn Man Di?
Chỉ thoáng ngẩn ra một chút nhưng rất nhanh cậu đã bình tĩnh lại, gật đầu bước tới.
Tấm bạt được người hầu kẻ hạ vén lên, đại trướng của thủ lĩnh Man Di liền hiện ra trước mắt.
Nhìn thấy trong trướng bày la liệt đủ loại đồ vật trang trí làm từ xương, Tống Thanh Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690776/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.