Về nhân phẩm của Lư Sâm, Tống Thanh Hàn vẫn khá yên tâm, không chỉ bởi sự bảo đảm từ Hoa Liên, mà còn vì thời gian chung sống những ngày qua.
Tuy rằng nhân phẩm của Tuần phủ đại nhân có thể tin cậy, nhưng người dưới trướng ông ta thì chưa chắc ai cũng chính trực sáng suốt như vậy.
Vì thế, lấy lý do nghĩ cho Lư Sâm, thái độ của Tống Thanh Hàn bỗng trở nên cứng rắn:
"Không biết thứ không nên có mà đại nhân nói là thứ gì? Nếu ngài không chịu nói rõ, xin thứ cho tại hạ không thể đồng ý với đề nghị này."
Chu Tú trầm ngâm trong chốc lát, tựa như đang cân nhắc xem có nên tiết lộ chuyện này hay không.
Thấy vẻ mặt nghiêm túc của Tống Thanh Hàn, cuối cùng hắn cũng nhượng bộ một bước, hạ thấp giọng nói:
"Liên quan đến chuyện mưu phản nước nhà, công tử nói xem liệu thứ đó có tính là 'không nên xuất hiện' không?"
Đôi mắt Tống Thanh Hàn trừng lớn, trên mặt tràn đầy vẻ không thể tin nổi:
"Cái gì? Làm sao có thể?"
Phản ứng của cậu dường như đã cho Chu Tú một sự xác nhận nào đó. Dù sao nếu thật sự có liên quan đến việc đó, khi nghe tới chuyện đại nghịch như vậy, làm sao có thể không để lộ chút khác thường nào? Trừ phi là gián điệp chuyên nghiệp, mà hiển nhiên với thân phận và kinh nghiệm của Tống Thanh Hàn, khả năng cậu là gián điệp gần như bằng không.
Chu Tú thả lỏng vai, chắp tay nói:
"Tại hạ nói đến đây thôi. Công tử rõ ràng cũng là người hiểu đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690727/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.