Thấy vẻ mặt Tống Thanh Hàn trở nên trầm trọng, đứa con lai lại quay ra an ủi cậu.
"Không sao đâu, vốn dĩ ta cũng muốn đi xem xem những người khác... rốt cuộc là thế nào."
Tống Thanh Hàn khựng lại, trông thấy trong đôi mắt hắn quả thật ánh lên một tia mong chờ, trong lòng không khỏi thở dài một tiếng.
Rõ ràng đều là mắt mũi miệng như nhau, vậy mà chỉ vì một chút khác biệt, liền bị người đời xem như quái vật - trong lòng họ sẽ đau đớn nhường nào chứ?
Cậu có thể hiểu được cảm giác khao khát tìm thấy đồng loại của đứa con lai. Dù sao thì con người vốn là động vật sống bầy đàn, đối với "đồng loại", trời sinh đã có lòng thân cận.
Hiểu rõ điều đó rồi, Tống Thanh Hàn cũng không khuyên thêm nữa. Dù sao trông ánh mắt hắn trong trẻo sáng rõ như thế, hẳn là đã suy nghĩ rất kỹ càng mới đưa ra quyết định, cậu cũng không cần nhiều lời.
Nhưng ngay lúc cậu vừa định xoay người rời đi, đứa con lai lại đột nhiên lên tiếng hỏi:
"Ba người kia... thân phận rất cao quý, đúng không?"
Tống Thanh Hàn sửng sốt, không rõ nó hỏi câu này để làm gì, nhưng vẫn thành thật đáp:
"Đúng thế, sao vậy?"
Đứa con lai há miệng, lại không thốt nên lời, gương mặt thoáng lộ vẻ chần chừ, như đang cân nhắc điều gì.
Thấy vậy, Tống Thanh Hàn nhẹ giọng trấn an:
"Đừng lo, có gì cứ nói, ta sẽ không nói cho họ biết đâu."
Đứa con lai do dự một lát, cuối cùng cũng quyết đoán mở lời:
"Có thể nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690716/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.