Hoàng quý phu kéo tay Ngũ hoàng tử lại, nhưng tiếc là lúc Ngũ hoàng tử kịp phản ứng thì lời đã buột miệng nói ra.
Thấy sắc mặt Hoàng quý phu trở nên khó coi, Ngũ hoàng tử lại hoàn toàn không ý thức được lỗi là do mình gây ra, trừng mắt nhìn Hòa Ninh đầy phẫn nộ.
Sắc mặt Hòa Ninh thì vẫn bình tĩnh như cũ, chỉ là trong đáy mắt thoáng qua một tia chán ghét, giọng nói lạnh băng:
"Ồ? Đám chó? Vậy ra trong mắt Ngũ hoàng tử, hạ nhân đều là chó cả. Thế thì cha sinh của Ngũ hoàng tử chẳng phải cũng là..."
Y chưa nói hết câu, nhưng ý tứ trong lời đã vô cùng rõ ràng.
Dù Tống Thanh Hàn không biết thân thế của Ngũ hoàng tử, nghe đến đây cũng đã mơ hồ đoán ra vài phần.
Thì ra sinh phụ của vị Ngũ hoàng tử này chỉ là một hạ nhân mà thôi.
Ngũ hoàng tử sững người, mãi một lúc sau mới hiểu ra ẩn ý trong lời Hòa Ninh nói, lập tức đập mạnh xuống bàn, tức giận quát:
"Hòa Ninh! Ngươi dám nói cha sinh ta như vậy! Ta liều mạng với ngươi!"
Nói xong, hắn vậy mà giống hệt mấy tên lưu manh đầu đường xó chợ, xắn tay áo lao thẳng về phía Hòa Ninh.
Tống Thanh Hàn thấy vậy liền hoảng hốt, bước lên trước một bước, trông như muốn ngăn cản Ngũ hoàng tử đang hùng hổ lao tới.
Nào ngờ Hòa Ninh lại ra tay nhanh như chớp, duỗi tay kẹp lấy hai tay Ngũ hoàng tử, lùi nhanh về sau, khiến hắn giống như con tôm bị bẻ cong, cả người gập lại mà không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4690691/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.