Nơi đây khác hẳn khu rừng mà Tống Thanh Hàn từng đến trước kia. Đây là khu vực săn bắn chuyên biệt dành cho các công tử thế gia, thường ngày không mở cửa cho người ngoài, lại có xác suất xuất hiện mãnh thú cao hơn nhiều.
Tất cả các thí sinh trước khi vào rừng đều phải trải qua kiểm tra nghiêm ngặt, để chắc chắn trên người họ chỉ mang theo một loại binh khí: hoặc là đoản đao, hoặc là trường thương, hoặc là cung tên. Bằng không, nếu có người mang theo cả bao lớn mê hương rồi hạ thú bằng thuốc mê, thì kết quả cuộc thi sẽ chẳng còn công bằng nữa.
Tống Thanh Hàn đảo mắt nhìn quanh hàng ghế giám khảo, phát hiện sinh nam nọ không có mặt, đang chuẩn bị nhẹ nhõm thở ra thì phía sau lại vang lên một giọng nói trong trẻo:
"Đang lo cho tướng công của ngươi sao?"
Tim cậu lập tức siết lại, không hiểu vì sao bỗng có một linh cảm chẳng lành, vội quay đầu lại. Vừa thấy người lên tiếng chính là sinh nam kia, khóe miệng cậu khẽ giật, chần chừ đáp:
"Xem như là vậy..."
Đối phương không nói thêm gì, chỉ bình thản quan sát nét mặt hơi căng thẳng của Tống Thanh Hàn, nhẹ giọng hỏi:
"Ngươi là đại phu?"
Bị ánh mắt kia nhìn chằm chằm, áp lực trên người Tống Thanh Hàn cũng tăng vọt, theo bản năng đáp:
"Cũng tạm gọi là vậy..."
Rõ ràng đối phương còn rất trẻ, nhưng lại mang theo khí chất của người đứng trên cao, khiến Tống Thanh Hàn không dễ gì đối phó nổi.
Điều khiến cậu lo lắng hơn là không hiểu người kia đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685735/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.