Tống Thanh Hàn ngẩn ra một chút, rồi gật đầu nói:
"Ta nghe rõ rồi. Ngài muốn ta chữa cho ai?"
Cậu nghĩ nghĩ, lại bổ sung thêm:
"Y thuật của ta không được tính là giỏi, có lẽ sẽ không nhìn ra được bệnh gì."
Ánh mắt lão Tiển thoáng lộ vẻ không vui, nhưng vẫn phất tay ra hiệu, cho người khiêng một kẻ đang hôn mê bất tỉnh vào, đặt lên giường bệnh.
Tống Thanh Hàn xắn tay áo, bước tới vạch mí mắt người nọ ra xem, men theo đỉnh đầu lần lượt ấn xuống, đến khi ấn vào vùng dạ dày thì hơi khựng lại một chút, sau đó vẫn thản nhiên tiếp tục kiểm tra. Đợi khi kiểm tra xong toàn thân, cậu lui qua một bên, quay sang nói với Nguyên Văn Hiên:
"Con tới bắt mạch đi."
Kinh nghiệm thực hành phẫu thuật của Nguyên Văn Hiên chưa nhiều, nhưng việc bắt mạch lại không hề ít. Dù sao khi còn ở châu phủ, nó đã có thể thay thế đại phu ngồi khám bệnh, chủ động hỏi chẩn cho người ta.
Chưởng quầy đứng khoanh tay một bên nhìn có vẻ rất hứng thú, chỉ là khi bị ánh mắt lão Tiển liếc tới, hắn lập tức cúi đầu, bày ra vẻ mặt nghiêm túc.
Thật ra cũng không trách hắn thấy buồn cười, bởi hành động của Tống Thanh Hàn thực sự quá kỳ lạ. Vừa đến nơi đã không bắt mạch, lại còn s* s**ng toàn thân bệnh nhân một lượt. Người bệnh là sinh nam thì còn đỡ, chứ nếu là một nam nhân bình thường thì hành vi đó thật sự không ổn.
Huống hồ, cậu ta đã không bắt mạch thì thôi, còn để đồ đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685725/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.