Đại đương gia dường như cảm thấy mình vừa nói quá nhiều, bèn cười gượng, gượng gạo đổi đề tài:
"Cái truyền thuyết về băng sơn tuyết liên kia là do tổ tiên chúng ta truyền lại. Nghe nói lúc họ vừa định cư ở đây, vì hoàn cảnh khắc nghiệt, chết không ít người. Có một ngày còn gặp phải bầy sói bao vây tấn công, gần như không còn đường sống."
"Nhưng đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc, dưới ánh trăng bỗng nhiên có một đóa tuyết liên trắng muốt nở rộ. Tuy cách rất xa, nhưng hương thơm lại như tỏa ra từ chính thân thể mình vậy, nồng đậm đến mức khiến người ta không thể tin nổi."
"Ngay sau khi đóa tuyết liên ấy xuất hiện không bao lâu, sói vương ngửa cổ tru lên một tiếng, rồi lập tức dẫn cả bầy rút lui, từ đó không quay lại nữa. Không rõ là bị tuyết liên dọa chạy hay là bị thu hút mà đuổi theo nó."
Tống Thanh Hàn chăm chú lắng nghe, thấy Đại đương gia dừng lại thì nhíu mày:
"Chỉ vậy thôi?"
Sắc mặt Đại đương gia càng lúng túng, gãi đầu nói:
"Chỉ vậy thôi, ta đã nói rồi mà, chỉ là truyền thuyết thôi..."
Sắc mặt Tống Thanh Hàn tuy không dễ coi, nhưng cũng không oán trách gì. Kỳ thực cậu sớm đã đoán ra, nếu nơi sinh trưởng của băng sơn tuyết liên dễ tìm đến thế, thì trên thị trường cũng chẳng khan hiếm như hiện tại.
Chỉ là cái truyền thuyết này ngoài việc nhắc đến cái tên "băng sơn tuyết liên" thì hoàn toàn không cung cấp chút thông tin hữu ích nào cả.
Dưới ánh trăng mọc lên một đóa tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685713/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.