Vừa ăn cơm trưa xong, Võ Đại Hổ đang định nghỉ ngơi thì chợt nghe tiếng gõ cửa. Hắn cau mày, sải bước tới mở, thấy ngoài cửa chỉ có một mình lão Chúc, sắc mặt liền dịu lại, giọng nói cũng hòa hoãn hơn đôi chút:
"Ngài tới tìm Tiểu Hàn phải không? Y đang..."
"Không không không, ta đến tìm ngươi!" – lão Chúc vội vàng xua tay, gương mặt mang theo nụ cười có phần quá mức nồng nhiệt.
Võ Đại Hổ vẫn nhớ rõ cảnh lão Chúc thân thiết cùng Trạch Tố hôm trước. Tuy biết ông không phải gã đàn ông ngoài luồng kia của Trạch Tố, nhưng ấn tượng cũng chẳng mấy tốt đẹp. Giọng hắn tuy không lạnh nhạt, song cũng không nhiệt tình:
"Tìm ta có chuyện gì sao?"
Lão Chúc cười hề hề, chắp tay nói:
"Nhờ phúc của Tống đại phu, thân thể Chúc Nghênh khá lên nhiều rồi! Ta nghĩ đi nghĩ lại, chẳng biết lấy gì báo đáp cho phải. Đúng lúc, võ trạng nguyên đời trước – Hình Lệ Vũ – đang du ngoạn ở đây, đêm nay châu phủ sẽ mở tiệc Nghênh Phong Yến tiếp đãi. Đến khi ấy, các tài tuấn trẻ tuổi sẽ lần lượt biểu diễn sở trường trước mặt Hình trạng nguyên, mong được chỉ điểm. Vậy nên ta đến mời ngươi cùng đi."
Trên mặt Võ Đại Hổ hiện lên vẻ động tâm.
Cơ hội như thế, vừa nghe đã biết là chuẩn bị riêng cho đám con cháu thế gia. Nếu trong buổi tiệc đó có thể tỏa sáng, được Hình trạng nguyên để mắt đến, cho dù không đoạt được ngôi vị trạng nguyên võ thí, thì sau này con đường tiến thân cũng sẽ rộng mở hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685694/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.