Có những người thích thử món mới, thấy nước chanh ngon thì dứt khoát mua luôn mỗi món trong tiệm của Tống Thanh Hàn một phần. Dù sao cộng lại cũng chẳng tốn bao nhiêu, nếu ăn ngon thì sau này quay lại mua thêm, còn nếu không hợp khẩu vị thì lần sau chỉ cần đến mua chanh lát là được.
Sau khoảng thời gian bận rộn nhất, người ghé vào con hẻm bỗng giảm hẳn. Tống Thanh Hàn biết đó là do đang vào thời gian dùng bữa trưa, ít nhất cũng phải chờ thêm nửa canh giờ nữa mới đón được đợt khách tiếp theo.
Ngay khi cậu vừa rót cho mình một ly nước chanh, trước mặt lại đột ngột xuất hiện hai người ngoài dự đoán.
Cậu giật mình tay run, suýt nữa làm đổ hết ly nước chanh, ngạc nhiên hỏi:
"Hai vị đại nhân sao lại đến đây?"
Lão Chúc liếc nhìn lão Cao một cái, giọng khinh khỉnh:
"Ta tới mua chút đồ, còn hắn chỉ là cái đuôi theo sau thôi."
Lão Cao đảo tròng mắt, sửa lại nét mặt, nghiêm túc nói:
"Nói bậy! Rõ ràng là ngươi thấy ta đi về hướng này nên mới chạy theo, sao giờ lại vu oan ngược cho ta rồi?"
Dứt lời, ông giành trước một bước:
Đồ ở đây, mỗi món lấy cho ta một phần!"
Tống Thanh Hàn gật đầu, vừa định gói hàng thì nghe lão Chúc thong thả nói:
"Ta lấy hai phần."
Ánh mắt Lão Cao trầm xuống, liền tiếp lời:
"Ba phần!"
"Bốn phần." - Lão Chúc chẳng buồn liếc nhìn, đáp thẳng.
"Năm phần!" - Lão Cao trừng mắt, như đang cố ý ăn cho thua đủ.
"Sáu phần."
"Ngươi! Bảy phần!"
Lão Chúc cười hừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685679/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.