Sở dĩ dọn vào nhanh như vậy, tuy phần nhiều là vì muốn sớm được ở trong căn nhà của riêng mình, nhưng nguyên nhân chính vẫn là vì mua căn viện này đã ngốn gần hết số bạc trong tay họ, thành ra phải sống tiết kiệm, lo cho cuộc sống về sau.
Tranh thủ khi trời còn sáng, Tống Thanh Hàn lấy một chiếc áo cũ, buộc Tiểu Thạch Đầu lên trước ngực Võ Đại Hổ, rồi cùng hắn bắt tay vào việc dọn dẹp viện mới.
Không thể không nói, viện này càng nhìn càng thấy vừa ý. Dù diện tích không lớn, nhưng sân vườn lại được bài trí rất khéo: có hòn non bộ, hồ nước nhỏ cùng những góc cảnh quan giản dị mà thanh nhã. Bố cục trong các phòng cũng rất tinh tế, sử dụng hợp lý mọi không gian có thể dùng được, mà lại không khiến người ta cảm thấy rối mắt. So với viện cũ đơn sơ trong thôn thì thật đúng là hơn gấp trăm lần.
Chủ cũ của viện chắc cũng là người biết chăm chút, cả viện không có chỗ nào cần dọn dẹp quá nhiều. Tống Thanh Hàn và Võ Đại Hổ chỉ cần quét tước qua từng phòng, rồi lập tức bắt tay vào việc sắp xếp hành lý.
Chờ đến khi thu xếp xong xuôi, sắc trời cũng đã tối. Nghĩ đến Nguyên Văn Hiên cả ngày bị nhốt trong khách đ**m, hai người cảm thấy hơi áy náy, liền vội quay lại khách đ**m. Họ kiểm tra vết thương của đại ca đoàn tạp kỹ, thấy vết mổ hồi phục rất tốt, liền thay Nguyên Văn Hiên ra, để cậu bé khác trong đoàn tạm thời trông nom.
Hai người lớn dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685672/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.