Tống Thanh Hàn biết rõ tầm quan trọng của việc điều chỉnh hô hấp, nên hết sức phối hợp theo nhịp điệu mà ông đỡ hướng dẫn, từng chút một điều chỉnh lại cách thở của mình.
Tuy chỉ là một thay đổi nhỏ, nhưng cậu rõ ràng cảm nhận được cơ thể khác hẳn lúc nãy, cơn đau ở bụng cũng dịu đi đôi chút.
Miệng bụng vẫn tiếp tục rạn nứt, nhưng tốc độ đã chậm dần, thậm chí gần như ngừng hẳn.
Ông đỡ đột nhiên lớn tiếng hô:
"Được rồi! Dùng sức đi! Dùng hết sức bú sữa mẹ của ngươi ấy!"
Tống Thanh Hàn bị tiếng quát của ông dọa cho giật mình, sức vừa gom được liền tan biến sạch sẽ, đành phải điều chỉnh hơi thở lại từ đầu, rồi mới cố gắng dồn lực xuống bụng.
Cậu vừa vất vả tìm được tiết tấu để rặn sinh, đã bị ông đỡ quát bên tai phá ngang, khiến phải bắt đầu lại từ đầu. Kết quả là dù gắng sức suốt nửa ngày, vẫn không đạt được chút hiệu quả nào.
Ấy vậy mà ông đỡ lại chẳng hề ý thức được lỗi lầm của mình, ngược lại còn nghiêm giọng trách móc:
"Dùng sức đi! Ta bảo ngươi dùng sức mà không nghe sao? Nhanh lên!"
Tống Thanh Hàn rốt cuộc không chịu nổi nữa, mặt trầm xuống, giọng lạnh như băng:
"Câm miệng! Còn lắm lời, ta giết ông đấy!"
Cậu vốn đã đau đớn đến cực hạn, lại vì rặn mãi không có kết quả mà tâm trạng càng thêm bực bội, nên lời nói ra cũng chẳng nhẹ nhàng gì.
Ông đỡ chẳng những không hề cảm thông, dù im miệng thật nhưng lại trừng mắt nhìn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685664/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.