Nguyên Văn Hiên theo phản xạ lắc đầu. Tuy nó vẫn chưa thể hiểu hết lời Tống Thanh Hàn vừa nói, nhưng từng câu từng chữ đều đã ghi nhớ trong lòng. Sau này có thời gian sẽ chậm rãi nghiền ngẫm, nó tin rằng rồi mình cũng sẽ lĩnh hội được.
Chỉ là phản ứng như vậy lại không khiến Tống Thanh Hàn hài lòng. Thấy trong mắt thằng bé toàn là vẻ nghi hoặc, cậu liền sa sầm nét mặt, lạnh giọng hỏi:
"Thật sự không có vấn đề gì muốn hỏi? Vậy nói thử xem con hiểu được những gì?"
Nguyên Văn Hiên vốn tưởng Tống Thanh Hàn sẽ là một vị sư phụ ôn hòa nhẫn nại, vì thế khi bị nghiêm mặt bất ngờ như vậy, thằng bé có chút ngỡ ngàng, trong lòng cũng khẽ siết lại. Vừa cố gắng hồi tưởng, vừa lặp lại toàn bộ những lời Tống Thanh Hàn vừa giảng, không sót một chữ.
Tống Thanh Hàn thầm kinh ngạc. Cậu không ngờ trí nhớ của Nguyên Văn Hiên lại tốt đến vậy, ngay cả đoạn giải thích dài dòng cậu vừa tiện miệng nói cũng có thể nhớ chính xác như thế. Xem ra những lời Nguyên Bá Thư từng khen ngợi quả không ngoa, thậm chí còn có phần khiêm tốn.
Thằng bé này, chẳng khác nào thần đồng bước ra từ trong sách cả.
Nhưng thế vẫn chưa đủ khiến cậu hài lòng. Cậu trầm giọng nói tiếp:
"Đó là lời của ta. Còn con thì sao? Con hiểu thế nào? Theo con thì con dao này dùng để làm gì?"
Vừa nói, cậu vừa tiện tay cầm lấy một con dao giải phẫu, đưa lên làm động tác minh họa trước mặt hắn.
Nguyên Văn Hiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685663/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.