Khi Nguyên Bá Thư trở về, phát hiện trong sân đã chất đầy năm bao lớn gia vị, liền ngạc nhiên thốt lên:
"Nhanh vậy đã xong rồi sao?"
Võ Đại Hổ nhướn mày, đưa tay lau mồ hôi trên trán, hỏi ngược lại:
"Không phải ngươi đang gấp sao? Giờ lại thấy nhanh quá rồi à?"
Nguyên Bá Thư khẽ ho một tiếng, lúng túng đáp:
"Không, nhanh là tốt. Vậy ngày mai ta có thể khởi hành rồi."
Tống Thanh Hàn nghe trong giọng hắn có chút tiếc nuối, cố ý trêu:
"Nếu ngươi muốn thì bây giờ cũng có thể rời đi đấy. Làng bên hẳn còn xe bò lên trấn, có cần bọn ta đi gọi giúp một chiếc không?"
Nguyên Bá Thư giật mình, vội xua tay lia lịa:
"Không cần không cần, đi đường đêm không tiện, huống chi đã làm phiền các ngươi quá nhiều rồi, ta tự tìm xe cũng được."
Nói xong câu đó, hắn lại bất chợt thở dài. Tống Thanh Hàn thấy thế liền cười cười, hỏi:
"Đang lo chuyện của Tiểu Ninh à? Ngươi định đưa y đi theo hay để y ở lại đây?"
Nguyên Bá Thư vốn định phủ nhận, nhưng thấy Tống Thanh Hàn nói trúng nỗi băn khoăn trong lòng mình, liền gật đầu thừa nhận:
"Vẫn chưa nghĩ xong, nhưng ta nghiêng về việc để y ở lại. Về với ta, ta bận việc buôn bán, e là không chăm sóc nổi cho y. Hơn nữa, y còn phải ở đây trông nom Tần gia gia. Chờ gia gia khỏi hẳn, hai người họ cũng xem như có người bầu bạn..."
Tống Thanh Hàn bĩu môi, giọng nói sắc bén:
"Nhưng họ có thể làm bạn đến khi nào? Tiểu Ninh còn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685651/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.