Tống Thanh Hàn khẽ nhíu mày, cảm thấy chuyện này thật khó mà khuyên nổi Tiểu Ninh.
Tuy nói trong mắt người ngoài, phẩm hạnh của Nguyên Bá Thư cũng coi như không tệ, nhưng nếu thực sự phải cùng hắn sống qua ngày, thì chẳng ai dám cam đoan rốt cuộc là tốt hay xấu. Huống chi từ xưa tới nay, làm "kế thất" vốn chẳng dễ dàng gì, làm tốt là chuyện nên làm, làm không tốt thì sẽ bị chỉ trích không thương tiếc. Huống hồ Tiểu Ninh lại là bị bán về, trong lòng ít nhiều sẽ có cảm giác như đang sống nhờ cửa người ta, làm gì cũng phải dè chừng, chẳng thể thoải mái được.
Ngay lúc hai người đang trò chuyện, Võ Đại Hổ đã quay trở lại. Nguyên Bá Thư đón lấy bút, chấm mực, trải giấy Tuyên lên phiến đá xanh, rồi bắt đầu viết với nét chữ bay bướm, phóng khoáng.
Chưa đến nửa nén nhang, hắn đã viết xong hai tờ giấy.
Tống Thanh Hàn tuy không chăm chú nhìn nội dung trên đó, nhưng chỉ cần đếm số chữ cũng nhận ra hai tờ giấy ấy không phải cùng một nội dung.
Phụ thân của Tiểu Ninh đón lấy tờ giấy, dùng chút chữ nghĩa ít ỏi trong bụng mà cố gắng đọc hết. Sau khi xác nhận trong đó không có câu nào bảo họ phải hoàn tiền, liền dứt khoát cắn ngón tay cái, để lại một dấu vân máu lên giấy.
Sau khi điểm chỉ xong cả hai tờ, phụ thân Tiểu Ninh nhướng mày, giọng ngang ngược nói: "Giờ thì đưa tiền đi. Còn giở trò nữa thì đừng trách chúng ta không khách sáo!"
Nguyên Bá Thư dứt khoát đưa thỏi bạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685650/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.