Sáng sớm hôm sau, sau khi ăn sáng xong, Võ Đại Hổ lại cùng Tống Thanh Hàn vào trấn.
Gia vị vẫn bán chạy như mọi khi, quả la hán lần này bán được nhiều hơn trước, phần lớn là khách quen quay lại, phản hồi cũng rất tốt.
Thấy hôm nay dọn hàng sớm, Võ Đại Hổ liền dẫn Tống Thanh Hàn đến lò rèn, tả lại cho thợ rèn nghe hình dáng của thứ gọi là dao mổ.
Tống Thanh Hàn thấy hắn vậy mà lại có thể ghi nhớ toàn bộ lời mình miêu tả, trong lòng không khỏi vừa cảm động vừa buồn cười.
Lò rèn ở đây liệu có làm nổi không đây?
Không ngờ thợ rèn sau khi nghe xong mô tả của Võ Đại Hổ lại trầm ngâm một lát, rồi khẽ gật đầu:
"Dù ta chưa từng thấy thứ này bao giờ, nhưng chắc là làm được. Thế này đi, ta vẽ một bản phác thảo, các ngươi xem thử có đúng không."
Dứt lời, y xoay người đi thẳng vào trong cửa tiệm, cầm than vẽ lên giấy Tuyên*, bắt đầu tỉ mỉ phác họa từng nét.
*Giấy Tuyên ( 宣纸 - xuānzhǐ) , còn gọi là giấy huyện Kính ( 泾县纸 - Jīng xiàn zhǐ): là loại giấy truyền thống xuất phát từ huyện Kính, tỉnh An Huy, Trung Quốc, nổi tiếng từ thời Đường đến Tống, Nguyên. Võ Đại Hổ và
Nguyên liệu chính để sản xuất giấy Tuyên là vỏ cây thanh đàn, một loài cây phổ biến tại địa phương.
Từ thời Tống và Nguyên, công thức được cải tiến thêm rơm, cùng một số vật liệu khác như sợi trúc và sợi dâu tằm, góp phần nâng cao chất lượng giấy và độ bền lâu dài.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685622/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.