Tử Tình bọn họ từ lão phòng về nhà, bà ngoại Hà thị đang bày cơm, Tăng Thụy Tường cũng vừa vào nhà, Tử Tình đem chuyện Hạ Ngọc nói ra, Tăng Thụy Tường ngay cả cơm cũng không ăn, định qua đó xem xét.
Tử Tình vội vàng kéo cha nàng lại, đem chuyện mình đồng ý ra 30 lượng để nhị cô xây nhà, "Cha, ta cảm thấy nhị cô bị bệnh đều do tức giận, nếu nhị cô không chuyển ra, còn có thể xảy ra tình huống như vậy, lần sau thì không biết có mau mắn thế này hay không? Nhị cô thật sự rất đáng thương. Ta cảm thấy có nhà mới, xây luôn hàng rào, tự mình sống cuốc sống của chính mình, trong lòng vui vẻ, thân thể tự nhiên sẽ từ từ tốt lên. Nương của con lúc đó chẳng phải chuyển nhà thì tâm tình càng ngày càng tốt, người càng ngày càng trẻ à?"
Lúc này Hà thị cũng nói đây là đúng, Tăng Thụy Tường hỏi Tử Tình: "Nương con đi rồi, bạc trong nhà còn đủ ba mươi lượng không?"
"Đủ chứ, con biết chỗ nương cất bạc. Ta đi lấy, cha ăn cơm trước đi, ăn cơm xong cha đưa bạc đi." Tử Tình nói xong liền đứng dậy.
Sau khi ăn xong, Tử Tình muốn đi dạo phía sau núi, mỗi khi tâm tình không tốt, thì ra sao núi dạo, nhìn sự nỗ lực của bản thân, vùng núi ngỏ vốn hoang vu giờ đã cây trái đầy rẫy, mùi hoa tràn ngập, tâm tình chậm rãi lắng đọng lại.
Lâm Khang Bình nắm tay Tử Tình, từ từ đi, từ lúc buổi sáng Văn tam tới đến này, Lâm Khang Bình cầm tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-van-cua-tinh-nhi/757963/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.