Nàng lấy dưa chuột trên tay mẫu thân, dùng khăn tay lau kỹ, rồi đưa lại cho người, ý bảo người có thể ăn sống như vậy, Tích thị đã ăn qua nên cũng không e ngại cắn một miếng. Vì thế không khách khí tiêu diệt gọn ghẽ quả dưa, thuận tay xử tiếp quả dưa khác trên tay mình.
Chờ mẫu thân ăn hết số rau quả trên tay, cuộc trò chuyện giữa hai người mới chính thức bắt đầu."Chỗ này là chỗ nào?" Tích thị rất muốn biết đây là chỗ nào? Nhưng nói cho cùng ngay cả nàng cũng không có biện pháp nói rõ làm cách nào đến được, đây là ở đâu. Chỉ biết khi mình muốn vào lúc nào cũng có thể, muốn đi ra ngoài khi nào thì đi. Mà những người khác nhìn không thấy cũng sờ không được.
Đây là lần đầu tiên mang được mẫu thân vào. Trước kia chỉ toàn mang mấy vật giải trí, hạt giống, rau củ quả. Đối với câu hỏi của mẫu thân nàng có chút không tiêu, nhưng rồi cũng đáp:" Con thật không biết giải thích cho người hiểu lầm sao, nếu con nói là do một cơ duyên nên con có cái không gian này người tin không?"
Tích thị chắc chắn không thể nào hiểu hết về nhi nữ nhà mình, nhưng bà biết nhi nữ sẽ không gạt mình:" Ta tin con với điều kiện con kể rõ toàn bộ các thứ trong đây cho ta hiểu rõ, phải nói luôn con vì sao đêm khuya vào đây là làm cái gì?".
Đối với vấn đề này, nàng đúng là không hề lo lắng, chỉ có thể ngây ngô cười hắc hắc. Cười đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dan-da-cua-man-man-o-co-dai/2683584/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.