Tích thị liên tưởng đến toàn bộ sự việc vừa diễn ra, bà chắc rằng chỉ có thể là nước trong dòng suối, nơi đây là chốn thần tiên nên nước trong con suối cũng là nước thần:"Tiểu Mạn, lúc nãy ta muốn đi rửa mặt nên đã ra con suối bên kia rửa mặt, không ngờ bây giờ mấy vết thương liền khỏi hẵn, ta chắc là dòng suối đó là dòng suối thần".
Nàng nghĩ nghĩ thấy rất có lí, ở trong không gian mọi vật phát triển tất nhiên rất cần nước, mà dòng nước trong không gian có thể chữa trị thương tích thì nó rất có thể là thứ quan trọng giúp cho toàn bộ các loại rau củ quả ở đây tươi xanh và có hương vị ngon ngọt.
Hai người nói đông nói tây một hồi không ai để ý xem thời gian trôi qua như thế nào, chờ đến lúc hai người đem hết toàn bộ nông sản ra khỏi không gian, trời vẫn còn tối! Hai đứa nhỏ không bị tiếng động nhỏ đánh thức, nàng và mẫu thân đã bàn với nhau bà hai ngày sẽ không ra cửa, vì mặt bà hôm qua vẫn còn chưa khỏi mà hôm nay đã lành hẳn, để nhóm người trong thôn biết họ lại hỏi tại sao? Tới lúc đó lại không biết trả lời thế nào, ở trong nhà hai ngày chờ chắc. Hai người cố sức đem hết số nông sản vào phòng bếp rồi rửa tay chân trở về phòng ngủ, qua một buổi tối trong không gian hai người kiệt sức hoàn toàn.
Ngủ một giấc đến hửng sáng, nàng đánh một cái ngáp bò dậy khỏi ổ chăn ấm áp, cầm y phục màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dan-da-cua-man-man-o-co-dai/2683583/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.