*Sashimi.
Sau bữa tối, Dịch Huyền đặt nồi và chén đũa vào chậu rửa, rắc tro lên. Hà Điền rửa chén, sau đó lấy rổ cói và cỏ nhung* ra, chuẩn bị làm một đôi giày rơm khác.
* 绒草: cỏ nhung. ( Mình tìm trên mạng loại cỏ này thì ra cái tên là 起绒草(Dipsacus fullonum Linn.). Không biết có phải không nhưng 起绒草 là một loại nguyên liệu để làm sợi rất tốt.)
(Nguồn ảnh Baidu)
Cho dù có lót thêm một lớp đế bằng gỗ đi chăng nữa thì ủng lông hươu cũng có thể bị thấm nước. Đó là lý do tại sao Hà Điền mang thêm một lớp giày rơm vào ủng khi đi ra ngoài sau khi có tuyết.
"Sắp tới chúng ta phải vào rừng bắt chồn, không thể không có giày rơm."
Tất nhiên, Dịch Huyền không thể làm giày rơm, Hà Điền giao cho cô ấy một công việc đơn giản hơn, dạy cô ấy sử dụng vồ để đập cho cỏ mềm ra.
Lấy một nắm cỏ nhung khô, gom thành một nhúm ở trong tay, trước tiên cho vào lòng bàn tay vừa vò vừa siết, sau đó đặt lên lớp lông thỏ được đóng đinh trên khối gỗ rồi dùng vồ đập dập.
Sau khi đập liên tục trong mười phút, cỏ càng lúc càng tơi hơn theo từng nhịp đập, nhúm cỏ có độ dày bằng ngón tay ban đầu bây giờ đã thành một bó. Mỗi cọng cỏ nứt ra thành hơn chục sợi, từ màu xanh xám ban đầu biến thành màu trắng xám, mềm như tơ, nhưng vẫn dai, phải dùng nhiều lực mới kéo đứt được.
Sợi chỉ mà Hà Điền dùng để khâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cua-hai-nguoi-o-rung-ram/2557177/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.