Thời tiết ở trong rừng vào mùa đông rất hay thay đổi thất thường.
Ban ngày vẫn ổn, nhưng về đêm thì tuyết sẽ càng lớn.
Trận tuyết này rơi suốt một ngày một đêm, cuối cùng cũng ngừng.
Khi có tuyết lớn, kể cả vào ban ngày, tầm nhìn chỉ còn khoảng hai ba mét, trời đất thì xám xịt, gió cuốn tuyết bay vào mắt, muốn mở to mắt ra cũng khó khăn.
Thời tiết kiểu này chỉ có thể ở nhà.
Nhưng Hà Điền cũng không hề nôn nóng, ngược lại cô còn có chút vui mừng.
Là bởi vì, không chỉ có mỗi mình cô bị mắc kẹt trong nhà bởi đợt tuyết này, mà còn có nhiều động vật khác nữa.
Sau khi tuyết ngừng rơi là cô đã có thể vào rừng đặt bẫy để tìm con mồi.
Ngoài ra, mặt sông sẽ hoàn toàn bị đóng băng, khu rừng ở phía đối diện sẽ trở thành bãi săn của cô.
Nghĩ đến những con chồn sắp bắt được, nằm mơ cô cũng muốn cười tỉnh.
Trước đó, cô phải chuẩn bị lần cuối cùng cho cuộc đi săn này.
Đối với chiếc áo choàng chồn tía của Dịch Huyền, rõ ràng là cô ấy không định mặc nó nữa. Loại quần áo này cũng không thích hợp để mặc trong rừng.
Hà Điền sửa lại một số quần áo cũ của bà cô cho cô ấy mặc.
Độ rộng của quần áo thì không có vấn đề gì, nhưng cổ tay áo và gấu áo lại ngắn cả một khúc.
Hà Điền cũng có một vài mẩu lông thỏ, cô cắt và ghép chúng vào bổ sung cho chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cua-hai-nguoi-o-rung-ram/2557175/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.