Thoáng một cái đã đến tháng bảy.
Tiếng ve trong rừng vẫn còn kéo dài, cây cối xanh tươi bên sông vẫn chưa tàn, nhưng Hà Điền biết rằng cô phải đẩy nhanh tốc độ chuẩn bị cho mùa đông. Nếu như lúc này cứ nhàn nhã tận hưởng ánh nắng và sự ấm áp, đợi đến mùa đông, có thể họ sẽ phải chịu cảnh ăn đói mặc rét.
Mỗi buổi sáng, sau khi cô và Dịch Huyền vẩy nước quét nhà làm cỏ xong, họ sẽ mang theo Gạo và Lúa Mì chèo thuyền ra ngoài để thu gom cỏ dại trên bãi sông.
Khi họ đến nơi thường là lúc mặt trời mọc, những giọt sương trên ngọn cỏ cũng đã khô.
Lúc này là lúc cỏ đang cố gắng hấp thụ ánh nắng mặt trời một cách tốt nhất nên lá cỏ có nhiều nước và có vị ngọt nhất. Nhìn quai hàm nhai không ngừng nghỉ của Gạo là biết.
Đến cuối tháng tám các loại cỏ sẽ nở hoa và kết hạt, khi đó dinh dưỡng của cỏ không được dồi dào nữa.
Cô không biết thỏ và vịt ở nhà cần tiêu thụ bao nhiêu cỏ khô để sống sót qua mùa đông dài, vì vậy cô chỉ có thể ra sức chuẩn bị, càng nhiều càng tốt.
Cỏ mang về được cột thành bó và treo trên cọc tre để phơi khô, quá trình này mất khoảng ba ngày nếu thời tiết tốt.
Nếu trời mưa thì sẽ lâu hơn. Nếu không đem cất kịp thời, cỏ khô bị ướt có thể bị ẩm mốc.
Cỏ đã khô được cho vào những thùng gỗ có cùng kích thước, sau đó dùng một tấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cua-hai-nguoi-o-rung-ram/2557088/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.