Sau năm mới, dường như để báo hiệu cho việc mùa xuân đang đến gần, liên tiếp mấy ngày liền thời tiết đều rất tốt.
Trời nắng ráo sáng sủa đến mức không có một áng mây, và sắc xanh gần như là trong suốt.
Nhưng mà mỗi khi mặt trời lặn, tuyết sẽ lặng lẽ rơi xuống.
Hà Điền và Dịch Huyền lại đến nhà nghỉ săn bắn ở bên kia sông.
Đã một tuần rồi không đến, họ phải dọn tuyết đọng trên nóc nhà và ở ven đường.
Lại khiến cho Hà Điền cảm thấy ngạc nhiên đó là, trong trận bão tuyết, vậy mà vẫn có mấy con chồn chạy đến ăn mồi trong bẫy. Khi hai con chồn được tìm thấy, cơ thể của chúng đã bị bao phủ bởi nhiều lớp tuyết và đóng băng thành một cục băng lớn, chỉ có những chỗ bị ép bởi cành thông thì vẫn còn lộ lông.
Hà Điền vừa gỡ chúng ra khỏi bẫy vừa thì thầm: "Cảm ơn sự sung túc mà bạn đã mang lại cho tôi. Tôi sẽ sử dụng nó một cách thiện lành."
Sau khi trải qua trận bão tuyết, chồn rất đói khát, hết con này đến con khác lao đầu vào bẫy.
Hà Điền và Dịch Huyền thu chồn và gỡ bỏ bẫy.
Lần này quay về, mùa đông năm nay họ không có kế hoạch bắt chồn nữa.
Hà Điền nói "bảy năm nhiều bảy năm ít" có thể là đúng. Mùa đông năm ngoái, từ cuối tháng mười đến giữa tháng hai, họ đã thu hoạch được bốn trăm bộ lông chồn trong ba, bốn tháng; năm nay mới đầu tháng Giêng thôi mà họ đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cua-hai-nguoi-o-rung-ram/2557023/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.