🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

(*)  Ác tục: chỉ thứ gì đó giả dối, thô kệch, không hề có trí tuệ, không có tài ba, trống rỗng khiến người ta chán ghét, nhưng mà, có rất nhiều người lại tin tưởng nó là thứ thuần khiết, tao nhã, sáng suốt mê hoặc lòng người.



“Ác tục, máu chó …” Liễu Kiều hết lần này đến lần khác mặc niệm, tiết mục quá ác tục, nhìn nam hài nằm sấp trên giường, Liễu Kiều hết chỗ nói rồi.



Rõ ràng là xương cổ không thoải mái, bác sĩ trị xương xong, đi ra hơi choáng váng, liền tới trước quảng trường ngồi một lát, chờ bình thường lại đi về, sao biết ngồi xuống rồi, khi tỉnh lại thành như vậy. 



Phòng đất nhỏ tối đen, gió lùa qua cửa sổ bằng giấy, giường gỗ cứng rắn, cái bàn sứt góc,băng ghế dài nhỏ bằng gỗ, một tiểu nam hài mặc quần áo vải thô, ách, nằm gục ở đầu giường ngủ.



Liễu Kiều quay cổ, còn hơi đau, con bà nó, lực tay của bác sĩ kia quá lớn. Giật giật tay, vừa đen vừa thô, này, này cũng không phải tay của ta, xem ra là linh hồn xuyên qua, ôi…



“Tỷ, tỷ, tỷ đã tỉnh, hu hu…” Tiểu nam hài tỉnh, gục vào trên người ta, không phải, là nước ngập Kim Sơn trên người thân thể này. Nhức đầu, ta nên nói cái gì cho phải đây?



(*) Nước ngập Kim Sơn: là thành ngữ Hán ngữ, gốc từ truyện truyền thuyết dân gian Bạch Xà truyện của Trung Quốc, Bạch Xà dâng nước ngập chùa Kim Sơn.



“Tỷ, tỷ làm đệ sợ muốn chết, hu hu… Tỷ tỷ làm sao vậy, sao tỷ không nói

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cau-nho-nuoc-chay/1959306/chuong-1.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.