Trong nháy mắt ta cao lớn hơn rất nhiều, đã cao hơn Lam Lăng nửa cái đầu rồi, Ngũ lang cũng lớn thêm không ít, ta đã dung nhập hoàn toàn vào thời đại này. Ta mười bảy rồi, Lam Lăng mười chín rồi, đã xem như nữ ế nam dư. Trong thời gian này có không ít người đến giới thiệu cho ta mấy tiểu công tử chưa lập gia đình, ta đều thoái thác, ta cảm thấy như vậy cũng quá sớm đi! Lại nói manh hôn ách giá *, ta thật sự chịu không nổi, lỡ như không hợp, không phải là hại cả đời sao?
(*) Manh hôn ách giá: là hôn nhân theo lệnh của cha mẹ, lời của mối mai, hai bên nam nữ đều không có bất kỳ cơ hội nào biết được tài liệu của đối phương trước khi kết hôn, bao gồm, dáng vẻ, bằng cấp, nhân phẩm v.v...
Mọi người cũng dần dần tiếp nhận Lam Lăng rồi, ít nhất lúc gặp đều đã chào hỏi, Lam Lăng cũng hoàn toàn từ trong bóng ma đi ra, bắt đầu vui vẻ cười cười nháo nháo.
Nhưng “Tam tòng tứ đức” mà Ngũ lang được ta dạy cho lại một mực không để ý, trái lại có quan hệ không tệ với tỷ muội Lý gia, ở nông thôn cũng không có những thói xấu của thế gia đại tộc kia, gì mà “Bảy tuổi không ngồi cùng bàn”, chỉ cần Ngũ lang vui vẻ thì tốt rồi.
Quan hệ giữa chúng ta và nhà dì cả vẫn không phải rất thân thiết, thái độ xử sự làm người của ta vẫn trẻ con, bằng hữu tri kỷ của ta từ trước đến nay ít đến thảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cau-nho-nuoc-chay/1959291/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.