Ta tên là Lam Lăng, thời điểm ta sinh ra, phụ thân bởi vì khó sinh mà qua đời, mẫu thân rất thương ta, vẫn không cưới người khác. Ta nghĩ có thể không quên được phụ thân, hoặc sợ ta bị uất ức đi. 
Lúc ta ba tuổi, bà nội mang ta ra đường chơi, khi một chiếc xe ngựa xông tới, bà nội bị đụng ngã, chảy rất nhiều máu, mà ta được che vào trong ngực, lông tóc vô thương. Bà nội được nâng về, không bao lâu liền mất. 
Thời điểm ta bảy tuổi, tỷ muội tốt của nương là Chu di mang theo nữ nhi của bà đến thăm nương ta, hai người thật cao hứng, lập tức hứa hôn cho con cái. Ta cái gì cũng không hiểu, chỉ biết là về sau sẽ có người chơi với ta, ta rất vui vẻ. Sau khi Chu di mang theo Chu tỷ tỷ trở về quê ở Tô thành, Chu tỷ tỷ liền bệnh không dậy nổi, cuối cùng không thể sống qua năm. Ta khóc thật lâu, ta sẽ không còn được gặp lại tỷ tỷ nắm tay của ta mang ta đi chơi. 
Vài năm sau, ông nội cũng chết vì bệnh rồi, chỉ còn lại có ta và nương, ta không hiểu vì sao nương luôn không vui, nhìn ta không nói lời nào. 
Năm ấy ta mười lăm rồi, đột nhiên bụng rất đau, còn chảy máu, ta sợ hãi, cho rằng mình sắp chết. Nương ôm ta, thật lâu mới nói rằng: “Lăng nhi nhà ta đã trưởng thành, có thể lập gia đình.” 
Ta mới không cần lập gia đình, ta muốn sống cùng nương, ta âm thầm nghĩ, lại không nghĩ rằng về 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cau-nho-nuoc-chay/1959289/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.