Bất tri bất giác mấy tháng trôi qua thật tốt, các món mỳ lạnh ra mắt trong mùa hè cũng được bán, nhưng không bao lâu đã bị N nhà bắt chước, ta thật ra cũng không quá để ý, đã sớm đoán được tình huống này. 
Mùa thu cũng trôi qua, trời cũng bắt đầu lạnh lên. Đếm đếm tiền, buôn bán lời hơn ba mươi lượng, trừ tiền thuê nhà đi, còn có hai mươi lượng. 
Nghĩ tới qua năm ta liền mười tám tuổi rồi, Lam Lăng cũng hai mươi rồi, ta hẳn nên sớm quyết định, tốt nhất trước năm mới định sự tình ra, năm sau chọn một ngày lành là có thể tổ chức. Mà bây giờ quan trọng nhất là ý tứ của Lam Lăng, ta thấy vài năm nay tuy nói bình bình đạm đạm trôi qua, Lam Lăng chắc cũng sẽ yêu thích ta, thấy hắn mỗi lần lúc Diệp công tử đi rồi sẽ không vui vẻ, chắc có ý tứ kia, hiện tại đầu tiên ta phải thuyết phục Lam Lăng, lại muốn dì cả các nàng đồng ý, ta vẫn hy vọng có thể được mọi người chúc phúc, như vậy Lam Lăng cũng sẽ vui vẻ hơn. Nắm tay, trước cầu hôn đi! 
Tuy nói hai đời cũng chưa từng trải qua việc này, nhưng chỉ cần kiên trì thì sẽ được đúng không? Suy nghĩ vài ngày, tốn rất nhiều tinh lực, cuối cùng cũng chuẩn bị xong lời nói, không cần hoa lệ, chỉ cần dùng thật tâm, nhất định có thể! 
Hôm nay, từ sáng sớm liền hồi hộp, cố gắng động viên tinh thần, có cơ hội sẽ nói, không có cơ hội cũng sẽ tự tạo cơ hội 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cau-nho-nuoc-chay/1959280/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.