“Ngươi muốn thành hôn, chính là cùng nam nhân kia trong nhà của ngươi?” Một tiểu công tử mà ta không biết chặn ta lại. Đây là ai, không hiểu ra sao cả, ta thả chén bẩn trong tay xuống: “Ách, ngươi là…” 
“Ngươi không nhớ được ta?” Tiểu công tử nóng nảy.  
Buồn cười, ta nên biết ngươi sao? 
“Ta là Trịnh Bình Nhi, chúng ta đã từng gặp, ngươi đã quên rồi sao?” Ta đã gặp nhiều người, làm sao nhớ rõ một hai gốc cải trắng?  
“A, nhớ rồi, có chuyện gì sao?” Kỳ quái nha, kể từ sau ngày đó liền chưa từng gặp nữa, lúc này sao lại xuất hiện ở đây? 
“Ngươi muốn kết hôn với cái kia… Cái kia sao chổi, ta có chỗ nào kém hắn!” 
“Ngươi nói cái gì vậy! A Lăng không phải sao chổi! Ngươi về sau đừng tới nữa, ta không muốn nhìn thấy ngươi, chúng ta cũng không muốn nhìn thấy ngươi.” Ta kìm nén lửa giận, ta không muốn phát hỏa “Đi mau, đi mau, thuận tiện nói một câu, hắn chỗ nào cũng đều hơn ngươi!”  
“Hu hu… Ngươi chán ghét!” Trịnh tiểu công tử che miệng chạy.  
Hôn mê, đây là diễn tuồng gì vậy? Xoa trán, chán ghét sao ngươi còn công khai trêu chọc như vậy khiến tất cả mọi người đều khó chịu. 
“Tứ nương nàng, làm cho người ta tức giận mà chạy còn giả vờ vô tội, ha ha…” Lam Lăng đứng bên cạnh cười. 
“Chàng không tức giận sao, hắn hơi quá đáng.” 
“Không sao, có thể ở cùng một chỗ với nàng, ta hạnh phúc hơn hắn rồi đúng không?” 
“Thật sao, a Lăng chàng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cau-nho-nuoc-chay/1959278/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.