Editor: Puck - Diễn đàn 
Ba ngày sau, chính là ngày tân phu lại mặt rồi! 
Chúng ta chờ thật sớm ở cửa ra vào. 
Ba ngày không gặp, ta nhớ muốn chết rồi! 
Xa xa thấy xe ngựa tới đây, Lý Nhạc nhảy xuống trước, tiếp theo đó ôm Ngũ lang từ trong buồng xe xuống. 
“Mau buông ta ra, để cho người nhìn thấy thành dạng gì?” Ngũ lang nhéo một cái. 
“Nha.” Lý Nhạc lưu luyến buông Ngũ lang xuống, lập tức lại đưa tay đỡ. 
Ặc, có thể đừng thân thiết ở trước mặt chúng ta, còn ngay giữa cửa không? 
“Tỷ, tỷ phu, Diệp Hồng, Tuyết nhi Bảo nhi.” Ngũ lang gọi từng người, cũng đưa tay ôm lấy Tuyết nhi. 
“Cậu út, Tuyết nhi nhớ cậu, nương cũng nhớ cậu, tất cả mọi người nhớ cậu.” Tuyết nhi nằm trong ngực cậu của nàng khoe mẽ. 
“Ngũ lang, mau vào đi” Ta kéo Ngũ lang vào nhà. 
“Ngũ lang, chàng thật sự gả đi?” Một giọng nói không thể tin. 
“Ngô tiểu thư, đây là phu quân của ta, ngươi nên gọi là Lý phu quân.” Lý Nhạc nắm tay Ngũ lang, nhìn về phía Ngô tiểu thư. 
“Ngũ lang, chàng ––” 
“Ngô tiểu thư, ta đã lập gia đình, ngươi đừng gọi khuê danh của ta, không  tốt đâu?” Ngũ lang rất bình thản, xem ra đã hoàn toàn buông xuống. 
Ngô tiểu thư rất mất mát, không tiếng động hỏi: “Chàng hạnh phúc sao?” 
“Ta rất hạnh phúc, a Nhạc đối xử với ta rất tốt cực kỳ tốt.” Ngũ lang cầm tay Lý Nhạc, khuôn mặt hạnh phúc. 
“Thần Dư, sao nàng lâu như vậy?” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cau-nho-nuoc-chay/1959242/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.