Mùng một tết năm nay rất khác biệt so với những năm trước, chiến sự nơi này của Giang Tầm đại thắng, chiếm lĩnh được Kỳ Châu. Hắn rất am hiểu việc trấn an lòng người, ra lệnh bắt buộc tướng sĩ không được làm tổn thương đến già trẻ, phụ nữ và trẻ em trong Kỳ Châu, sau khi vào châu cũng không có xưng vương, dân chúng thấp cổ bé họng sinh hoạt như thế nào thì vẫn sinh hoạt như thế.
normal">Giang Tầm ở Hoàng thành thì mọi người đều biết là một vị quan tốt, cũng nổi danh ở khắp các vùng bên ngoài cho nên khi mọi người biết được đây là mệnh lệnh của Giang Tầm thì càng cảm động đến rơi nước mắt, không quá mấy ngày đã quen thuộc với sự thật là Kỳ Châu đã đổi chủ, còn vì mùng một tết đến mà giăng đèn kết hoa, chuẩn bị ăn uống.
Với ta mà nói, đây cũng là một chuyện thật tốt. Chúng ta rốt cuộc cũng không cần ở lại trên núi nữa mà có thể vào thành ở rồi.
Ta lập tức thoát khỏi nghèo khó, tay chân luống cuống. Đêm đó, nhìn qua bàn đồ ăn tinh xảo trong phủ lắp bắp nói:" Phu quân, chúng ta thật sự không cần ăn bánh rau dại rồi?"
Tay cầm chén rượu của Giang Tầm dừng lại, thở dài:" Vi phu xin lỗi phu nhân, làm nàng bị liên lụy phải ngày ngày ăn rau dại, ba ngày hai nơi ngay cả thịt cũng không kịp ăn mấy miếng."
Hắn nói lời này cũng hơi quá một chút, thật ra cũng không có thảm đến tình trạng kia.
Ta an ủi Giang Tầm:" Trên thực tế rau dại cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cau-huyet-cua-ta-va-phu-quan/931910/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.