Edit: Cúc Tử
Giang Tầm dựa vào ý ta mà đặt mua rất nhiều hoa quả khô, lạp xưởng khô và vịt muối phơi khô.
Ta phơi vịt muối bên ngoài thành từng hàng một, sau đó nhìn chúng liền có cảm giác vô cùng có thành tựu. Giang Tầm dùng tay áo bịt mũi hỏi ta: Nàng đang làm gì vậy?
Phơi nắng thịt vịt muối! Ta cười hì hì trả lời hắn.
Hôm nay là ngày có gió tuyết, phơi nắng thịt vịt muối cái gì?
Dù sao chỉ cần có gió là được rồi, ta phơi cho bọn họ nhìn thấy rằng vào mùng một tết năm nay nhân khẩu Giang phủ ta vô cùng thịnh vượng và náo nhiệt, chỗ nào trong viện cũng có thịt khô vịt muối, tích trữ để ăn nhiều vô cùng.
Chỉ có đám chuột đồng mới tích trữ thật nhiều lương thực trước khi ngủ đông thật lâu thôi.
... Giang Tầm đang muốn khen ta là đám chuột nhắt sao ?
Cho người cất vào đi, đừng náo loạn nữa.
Ồ... Ta tâm không cam tình không nguyện gọi người đến dọn dẹp, bảo họ treo từng hàng từng hàng một trong nhà bếp.
Chờ đến lúc ta bước vào trong phòng thì trong đó đã sương trắng lượn lờ, khí ẩm xông tới phả vào mặt. Giang Tầm đang ngồi trong bồn gỗ tắm rửa thay y phục từ lâu.
Tòa nhà ở chỗ này kém xa với Giang phủ trong Hoàng thành, thậm chí đến cả phòng ngủ cũng nhỏ hơn cả mấy vòng, lại không có phòng riêng chuyên dùng để tắm rửa, vậy nên chỉ có thể để Giang Tầm chịu uất ức phải dùng một tấm bình phong vẽ hình thanh tùng bạch hạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cau-huyet-cua-ta-va-phu-quan/931909/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.