Edit: Cúc Tử
Chờ sau khi ta tắm rửa thay y phục xong thì cuối cùng cũng tới giờ cơm.
Vì đã đói bụng cả hai canh giờ vậy nên giờ này ta ăn như bão gió càn quét mà ăn sạch sẽ đồ ăn trên bàn.
Ta lấy tay che miệng sau đó giơ tay áo đã được xông hương hoa mai thơm mát lên rồi vô cùng cẩn thận ợ một cái.
Giang Tầm gác đũa có chút do dự gọi người: Lại mang thêm một chén chè nữa lên.
Lúc này ta ăn chè vô cùng nhã nhặn, dù sao thì người phải no bụng rồi mới có tâm trí rảnh rỗi học đòi văn vẻ.
Giang Tầm nói với ta: Khẩn vị của phu nhân thật tốt.
Vì cơm canh trong phủ thực sự rất ngon. Ta cũng không dám khóc lóc kể lể rằng là do trước đó hắn cứng rắn bắt ta nhịn đói đến hai canh giờ.
Nếu so với trong cung thì thế nào?
Ta nói: Đồ ăn trong cung thịt ít rau nhiều, trái gắp lên là một đũa rau, phải gắp lên lại là một đũa rau, chờ ta nếm hết mấy thứ đó thì cơm canh đã nguội lạnh mất rồi. Nếu nói ra còn không tốt bằng nơi này của phu quân, có thể uống rượu từng ngụm lớn, cũng có thể ăn thịt từng miếng lớn, không cần để ý đến những thứ như lễ nghi, tướng ăn có thế nào đi chăng nữa thì phu quân cũng sẽ không mắng ta.
Chỉ là vi phu lười không muốn nói mà mong phu nhân có chút tự mình hiểu ra.
Vậy sao. Bây giờ ta đã làm quen với việc Giang Tầm chê ta, nghe xong sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cau-huyet-cua-ta-va-phu-quan/931891/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.