Tuy đó là lần đầu tiên của Giang Tầm nhưng muốn ta phụ trách là chuyện tuyệt đối không thể, ta quyết định thấu hiểu bằng cảm xúc, thay đổi bằng lễ nghi, để hắn hiểu được việc này không có gì là to tát. Thật ra ta chủ yếu lo lắng nhất là, nếu như Giang Tầm cảm thấy bị ta cướp đi nụ hôn đầu tiên rồi sinh ra cảm giác có lỗi với biểu muội, muốn gϊếŧ ta diệt khẩu, vậy thì không xong.
normal>Nghĩ đến đây, ta đã hiểu được tính nghiêm trọng của sự việc liền nghiêm mặt nói: Thật ra lần đầu tiên không có gì to tát, không phải cũng chỉ là một nụ hôn thôi sao. Nếu bổn cung thích một người , chỉ cần hơi thích một chút, cũng sẽ không kiêng nể gì cả mà dâng lên nụ hôn.
normal>Giang Tầm nghe vậy, bóp chén trà trong tay vang lên ken két, vẻ mặt lại thản nhiên nói: Ồ? Công chúa không thèm để ý thật sao? Cho dù là một người qua đường nào đó mà có chút sắc đẹp thì Công chúa cũng có thể cho đi nụ hôn của mình?
normal>
normal>
normal>
normal>Dường như hắn đã có thể hiểu được ý ta, ta quyết định kiên trì nỗ lực nói: Giang đại nhân có biết một vài nước nhỏ lân cận, nếu như nữ tử thích một ai đó thì sẽ vừa múa vừa hát ở bên cạnh đống lửa, ăn mặc hở hang, chuông vàng chuỗi ngọc đeo đầy người, lộ mông lộ ngực. Như thế vẫn chưa đủ, thích một nam tử chẳng những dâng nụ hôn mà có thể sẽ còn trực tiếp chui vào trong bụi cỏ làm chuyện nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cau-huyet-cua-ta-va-phu-quan/931864/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.