Hồ Nguyên cười to hai tiếng:“Đệ đúng là nói không được mà, ở đây chơi một lát, giữa trưa chúng ta uống vài chén. Vừa lúc đại cữu tử ta ở đây, đệ giúp ta tiếp khách đi.” Xoay người nói với Tôn Huệ:“Tẩu tử muội ở trong phòng, muội vào trong đó đi, cũng một thời gian dài không gặp, nàng cứ nhắc muội suốt đó.”
“Muội cũng nhớ tẩu tử, nếu không phải mấy ngày nay trong nhà có việc thì muội đã sớm quađây bái phỏng.” Tôn Huệ cười nói, sau đó chỉ vào trong phòng, nói với trượng phu:“Ta đi bên kia, có việc chàng nhờ người gọi ta nhé.”
“Đi đi, vào trò chuyện với tẩu tử.”
Tôn Huệ đi vào phòng trong còn Phùng Hiên thì bị kéo vào giữa đám khách khứa, giới thiệu một phen, lại tán gẫu một hồi chuyện.
Trong phòng thật nhiều người, Hồ nương tử ngồi ở giữa, lúc Tôn Huệ gõ cửa tiến vào, nàng là người đầu tiên nhìn thấy, Tôn Huệ thấy vậy lập tức tiến lên nói:“Hảo tẩu tử, hôm nay muội đặc biệt đến xin chén rượu mừng này.”
Hồ nương tử kinh ngạc nhảy dựng, thấy là Tôn Huệ thì cực kỳ mừng rỡ:“Cuối cùng cũng chờ được muội, hôm kia tẩu tử mới vừa nói với Hồ đại ca của muội là muốn hẹn muội và trượng phu muội tới đây chơi nữa đó.” Hồ nương tử kéo Tôn Huệ tới bên cạnh mình, giới thiệu với mọi người:“Nha đầu này là thê tử của bạn học cùng trường với trượng phu ta, nói đến cũng là duyên phận, chúng ta vừa gặp nhau liền thấy hợp. Chỉ hận trượng phu không giới thiệu sớm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-binh-than-vung-song-nuoc/2199361/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.