Kết quả cuối cùng, Tôn Duẫn vẫn được đi, vì việc này, Ngô phụ đặc biệt tới đây làm thuyết khách, lúc nhi tử đáp ứng dẫn Tôn Duẫn theo, hắn đã ngầm đồng ý. Con đường này xác thực rất an toàn, sẽ không đã xảy ra chuyện gì không dễ ăn nói, thứ hai là, ông rất là thông cảm với tình huống của Tôn gia, hai hài tử không có cha, ngay cả thân tộc cũng không có, mẹ lại tái giá, không giúp được nhiều, cũng không dễ giúp, cho hắn một cơ hội kiếm tiền, cũng không uổng công quen biết một hồi.
Ngô phụ giỏi ăn nữa, lại thêm hắn bảo đảm lần nữa, Tôn mẫu có chút thở phào nhẹ nhõm, kỳ thực tính tình của bà vốn là quyết chí tiến lên, dám liều, nếu không sẽ không thể sống tới ngày hôm nay. Đối với tương lai con trai lớn, bà đã sớm có tính toán, cũng không thể đốn củi mãi, chưa nói tới việc kiếm được quá ít tiền, mà quan trọng là quá khổ cực. Nhưng mà, ở nơi đây bọn họ vốn là người từ xa đến định cư, có cơ hội gì cũng không tới phiên con trai mình, mà sẽ sớm bị người khác đoạt đi. Cho nên lần buôn lá trà này, nếu như không phải đường xá quá xa, lo lắng đi đường không an toàn, Tôn mẫu đã ủng hộ rồi.
Hiện tại Ngô phụ khuyên bảo, cẩn thận nói rõ ràng từng việc, Tôn mẫu càng bằng lòng hơn, thấy mẹ có xu hướng đáp ứng, Tôn Huệ ở bên cạnh bồi thêm hai câu, lúc Tôn Huệ nghe nói Ngô thúc phụ sẽ đi theo thì đã đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-binh-than-vung-song-nuoc/2199314/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.