"Hoạ Mi...?"
Vẫn giọng nói thăm dò gọi cô qua thần thức, đến tận nửa đêm vẫn đúng nửa canh giờ gọi cô...
Ngữ Kỳ đang muốn đáp lại bằng thần thức bỗng nghe tiếng bịch một tiếng như ngã xuống vậy, liền thăm dò lên tiếng "Tần Khoa?"
Không có ai trả lời im lặng tĩnh mịch như vậy.... Ngữ Kỳ nhíu mày cũng không muốn quan tâm nhìn căn phòng cách ly chỉ có mỗi cái ghế cô ngồi còn lại không có gì chuẩn bị đi vào giấc ngủ...
"Kỳ nhi, là ta.." một giọng nói vang lên cô nghe đã biết là ai. Ngữ Kỳ à một tiếng cũng không nói thêm gì cả.
Bên ngoài cũng tĩnh mịch một lúc lâu đến mức cô tưởng hắn đã rời đi rồi thì lại lên tiếng "Con... Dạo này khoẻ chứ?"
Cô cười nhạt một tiếng... Khoẻ? Rơi xuống vực ma tộc liệu có khoẻ hay không? "Khoẻ." Cô cũng không muốn tỏ ra giận dỗi chỉ đáp một cầu mong hắn mau đi đi thôi.
"Con... cái thai kia... là của ma tôn...?" Bắc Hàn không hiểu tại sao bản thân rất quan tâm đến điều này... Hắn muốn biết kết quả.
"..." lần này đến lượt cô im lặng, lúc này Ngữ Kỳ rất muốn cười lớn. Hắn vì cái gì một câu nói của Lộ Lộ mà nghi ngờ nàng? Dù cô là người xuyên vào đây nhưng nguyên chủ là người quy củ, chắc chắn sẽ không làm mọi người nghĩ cô như thế dâm đãng!
Bắc Hàn thấy cô im lặng càng lo lắng, nhìn Tần Khoa nằm ở dưới đất bị chú ngủ không biết trời đất gì.
"Nếu ta nói là con của người thì sao?" Cô không buồn dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-phan-cong-cua-nu-phu/1491561/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.