Những ngày sau Lý Hoà Nhi cũng rơi vào lãng quên đúng như nguyên tác. Nhưng sự thật là Khúc Thừa Ân vẫn tới thăm nàng bình thường chỉ duy nhất điều kì lạ không hề qua đêm tại cung của nàng.
Xung quanh tin đồn ầm ĩ, hoàng thượng đeo một chiếc khăn trông kỳ lạ lên triều ngày này qua ngày khác. Tâm tình cũng vô cùng tốt không mắng nhiếc làm triều thần cũng thở phào nhẹ nhõm
Hoàng cung gần như sóng yên biển lặng không có chuyện gì xảy ra, Khúc Thừa Ân dăm bữa vẫn tới nhìn cô với ánh mắt dịu dàng đan xen lạnh lùng làm cô khó hiểu. Ngươi nhìn ta như vậy làm cái gì? Nguyên chủ hành động chứ đâu phải do ta?
[....] Ký chủ ngu ngốc hoàn toàn không biết bản thân đang ở thân xác ngươi ta sao? Không nhìn người thì nhìn cái gì của người mới được?
Một buổi tối đông lạnh, Khúc Thừa Ân ôm cô trong lòng. Còn cô thì lười biếng không buồn phản kháng, một lần hai lần còn phản kháng, bây giờ hắn ôm cô cô còn cho đó là điều quá bình thường.
- Nàng có thích trẻ con không? - Khúc Thừa Ân không đầu không đuôi hỏi
- Thích, đối với ta trẻ con chính là sự khởi đầu mới của thế hệ mới. - Ngữ Kỳ gật đầu
- Vậy nàng có muốn có một đứa trẻ của riêng bản thân không?
Ngữ Kỳ đang nằm trong lòng hắn liền lùi sâu vào bên trong, ánh mắt tỏ rõ chán ghét.
- Trước ngươi đem xạ hương tới cho ta dùng hàng ngày. Cơ thể ta vốn không thể sinh con được nữa rồi.
[Ting!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-phan-cong-cua-nu-phu/1491487/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.