Cả hai ăn ý không ai nói ai, bắt đầu đọc sách. Thư viện giờ trưa vắng lặng. Một số bạn học mệt quá đã ngã đầu lên bàn, chợp mắt một tí. Chỉ còn hai con người khó hiểu là Thụy Khanh và Đình Thành. Đã quá giờ ăn trưa, nhưng không ai buồn đứng dậy.
Đình Thành thật sự đói bụng nhưng cô bạn trước mặt không động. Cậu muốn xuống căn tin ăn rồi mua bánh lên cho cô. Tiếc là thư viện không cho mang đồ ăn vào. Mời cô xuống cùng cô lại không chịu đi. Tiếp tục ngồi đọc sách trong tình cảnh bụng trống rỗng thế này đúng là hành hạ tinh thần và thể xác cậu.
"Xuống ăn trưa đi Khanh. Hơn 1 giờ rồi đó."
Thật lòng Thụy Khanh cũng đói, cô định ngồi lại đợi cậu đi ăn trước. Khi nào cậu quay lên, cô sẽ xuống ăn sau. Thế mà người này cố tình ngồi chờ cô. Nếu cứ tiếp tục thi gan như vậy, cả hai đều ngược đãi bao tử của chính mình.
Thụy Khanh xếp sách vở lại, cô chỉ chuyên tâm làm việc của mình không hay ở phía đối diện Đình Thành âm thầm thở ra, khóe môi cong nhẹ. Trời biết đất biết, nãy giờ cậu đói rã ruột. Nếu Thụy Khanh mà tiếp tục ngồi đó, chắc cậu không trụ nổi nữa.
Thụy Khanh đi phía trước, Đình Thành theo phía sau. Cứ như vậy ngồi đối diện cô, gọi một phần ăn giống phần của cô, khuôn mặt cậu ngời ngời hạnh phúc. Chẳng biết do được ngồi ăn cùng cô, hay là bao tử được thỏa mãn nên cậu thăng hoa. Nhìn biểu cảm vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-lien-hon-sai-lam/2691872/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.