Bấm chuông một phút chị Tâm đã mở cửa. Thụy Khanh vì lịch sự hỏi Minh Hoàng có muốn vào nhà chơi một chút không. Nhưng cô còn chưa mở miệng, người ta đã tự đi vào trước cô. Trong lòng Thụy Khanh thầm nguyện giờ này Trúc Khanh ở trường, chỉ mình mẹ ở nhà. Cô rất sợ rắc rối xảy ra.
Minh Hoàng không nghĩ nhiều như cô, cũng không biết thời khóa biểu của các thành viên trong nhà. Vì mối quan hệ thân thiết của hai gia đình, anh phải vào chào người lớn. Anh không hiểu được nỗi lo trong lòng Thụy Khanh, cũng không biết được là nếu gia đình cô thấy hai người cùng về, sẽ gán ghép lung tung, rồi Trúc Khanh sẽ không để Thụy Khanh yên.
Chẳng biết Trúc Khanh có yêu Minh Hoàng không, nhưng Thụy Khanh biết một điều là em gái sẽ không thoải mái nếu người đàn ông em ấy nhìn trúng đi cùng cô. Cái này là sự ích kỷ từ trong xương máu. Cô đã lớn lên cùng em và đã nhận ra điều đó từ lâu. Chỉ cần món đồ chơi nhỏ, em gái cũng phải chọn cái đẹp nhất. Nếu ba mẹ mua đồ đôi, em gái cũng sẽ chọn cái không tì vết. Điểm số cũng phải cao hơn chị, nếu không sẽ dùng bệnh tình làm sức ép khiến mọi người không thở nổi.
Thời gian trước em gái cũng đã cảnh cáo cô. Lúc đó Minh Hoàng tính kế hai chị em, giả vờ mượn cô ra làm bình phong để từ hôn. Vậy mà em gái vẫn quy lỗi cô quyến rũ anh. Thụy Khanh chỉ muốn được yên ổn, nên cô đã cố tránh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-lien-hon-sai-lam/2691866/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.