Vất vả một lúc cũng kết thúc bữa sáng trong sự ngổn ngang trăm mối của từng người. Thư ký là người đầu tiên co giò chạy trước. Giờ bàn ăn chỉ còn lại ba người. Thụy Khanh nhìn ông nội và Minh Hoàng, cất giọng nhỏ xíu:
"Con cũng ăn xong rồi, con lên.. lên lầu thu dọn một chút, rồi con xin phép về ạ."
Lúc này đây nói cái gì cũng không thích hợp. Cô rất muốn về ngay nhưng dường như Minh Hoàng vẫn muốn giữ cô ở lại. Anh nhìn cô quan tâm:
"Khanh mới ăn no, ở lại chơi với ông nội một chút. Trưa chiều rồi anh đưa em về."
Ông nội nghe anh nói lập tức lia mắt nhìn qua. Thằng này lạ, sao lại nhiệt tình đến mức này. Đêm qua nó và con bé đã xảy ra chuyện gì? Tình cảm tiến triển cũng quá nhanh đi.
"Dạ thôi, em muốn về phòng trọ. Bạn em từ tối qua đến giờ chắc lo lắng lắm. Để hôm khác rồi em đến chơi với ông nội."
Lời này rõ ràng chỉ là lời nói suông. Thụy Khanh chẳng có tư cách gì đến đây. Chuyện hứa hôn giữa hai nhà đã tiêu rồi, cô cũng không thân với ông nội. Chắc chắn cô sẽ không đến đây lần nữa.
"Vậy Khanh lên thu xếp đi, đợi anh thay đồ đưa Khanh về lại bên kia." Minh Hoàng đành phải chiều theo ý cô.
Thụy Khanh chào ông nội rồi trốn nhanh lên lầu. Minh Hoàng vốn cũng muốn về phòng thay đồ, nhưng biết ông nội đang ôm một bụng thắc mắc mà chưa được ai giải đáp. Nếu anh không thỏa mãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-lien-hon-sai-lam/2691839/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.