Thụy Khanh không biết được suy nghĩ hắc ám trong lòng Minh Hoàng. Cô đang bối rối. Vài giây nặng nề trôi qua và một lúc sau như thu hết can đảm, Thụy Khanh mới chồm sang hôn nhẹ vào má anh. Nhưng cô làm sao có thể đấu lại anh. Minh Hoàng vừa thấy cô chồm tới đã quay mặt lại, môi cô đương nhiên in lên môi anh.
Giây kế tiếp người đàn ông đã đảo khách thành chủ. Nụ hôn nhẹ chuồn chuồn nước không đủ cho anh. Thế nên anh dùng hai tay cố định mặt cô, hôn một nụ hôn thật sâu. Rồi như không kìm được, anh dùng răng cắn nhẹ cả môi trên và môi dưới của Thụy Khanh. Cô vừa không có kinh nghiệm, vừa sợ ai đó có thể thấy, bèn cố hết sức thoát khỏi anh.
Minh Hoàng thương tiếc cô, dù muốn nhiều hơn thế nữa, anh cũng đành buông tha. Được hưởng chút ngọt ngào, biểu tình của anh vô cùng hài lòng, lúc này mới chịu đề máy. Mặt Thụy Khanh đỏ như màu máu, đến khi xe lăn bánh ra đường, cô còn chưa dám ngước nhìn lên. Ngây thơ đáng yêu như vậy, hỏi sao anh không thương cho được.
Minh Hoàng một tay lái xe, tay còn lại vươn sang nắm tay Thụy Khanh đưa lên môi hôn. Thụy Khanh phải năn nỉ anh buông ra, lái xe cho đàng hoàng. Trong lòng cô cũng ngọt ngào không còn ngôn từ nào tả nổi.
Xe về đến sân nhà anh. Ông nội chờ hai đứa từ nãy giờ. Bàn ăn đã dọn sẵn. Ông nội gặp Thụy Khanh vài lần rồi, cô lại là đứa biết chuyện, lễ phép, quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-lien-hon-sai-lam/2691820/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.