Giang Miên đánh răng rửa mặt xong, Doãn Phỉ Dương sớm đã đứng trong nhà bếp.
“Anh Miên tới ăn luôn đi.” Doãn Phỉ Dương gọi, “Sáng nay em đi chạy bộ mua về, vẫn còn nóng đấy.”
Giang Miên đáp lời rồi ngồi xuống, vì chuyện ban nãy nên ánh mắt nhịn không nổi cứ trượt lên xuống trên cơ thể người đối diện.
Doãn Phỉ Dương tùy tiện xỏ đại một cái áo thun, trên cổ áo có vết gập.
Giang Miên nhìn thoáng qua, nhìn qua lại rồi nhịn không nổi nhắc nhở: “Phỉ Dương ơi, cổ áo kìa em, chỉnh lại đi.”
“Vâng?” Doãn Phỉ Dương nhìn anh, tay trái cầm sữa đậu nành, tay phải cầm bánh bao nhân thịt đang cắn dở.
“…Thôi, để anh chỉnh cho.” Giang Miên hơi cúi người, vươn tay sang kéo lại cổ áo cho Doãn Phỉ Dương.
Lòng bàn tay cọ qua vùng cổ, hơi ấm chạm hơi ấm, Giang Miên lại chẹp miệng, đúng là người trẻ tuổi.
Doãn Phỉ Dương ngoan ngoãn ngồi im hưởng thụ, sau khi anh thu về thì mỉm cười một cái.
“Cảm ơn anh.”
“Không có gì mà.”
Giang Miên cụp mắt vuốt vuốt tay, hơi ấm của Doãn Phỉ Dương dường như vẫn còn vấn vương.
Sửa sang quần áo cho người khác cũng là thói quen ở nhà, anh ngẫm lại hình như mình có hơi đi quá giới hạn, nhìn phản ứng của cậu trai trước mắt không khó chịu mới dám thở ra.
Nhóc con cũng biết cười, Giang Miên ngẩn ngơ, cười lên dễ thương hơn lúc xụ mặt nhiều.
“Hôm nay anh có bận gì không?” Doãn Phỉ Dương hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-lien-hon-ky-la/2622063/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.