Ngồi thêm một lát, Doãn Phỉ Dương cảm thấy mình ổn rồi, buông Giang Miên đứng dậy.
“Mình đi thôi anh, đi chỗ khác chơi.”
“Ừ, đi thôi.” Giang Miên đồng ý, còn tự động để nhóc con nắm lấy tay mình.
Hai người ăn tối xong mới về, đổi giày vào nhà. Giang Miên ngã xuống sofa.
“Mệt quá đi à…” Trải qua cuộc sống của nô lệ văn phòng, tự dưng có ngày nghỉ khiến bản thân Giang Miên như muốn tan chảy.
“Em đi chuẩn bị nước tắm, anh nghỉ một lúc đi.” Doãn Phỉ Dương treo chìa khóa xe, nhét giày vào tủ.
“Ừm ừm…” Giang Miên thả lỏng có hơi mệt mỏi, ghé vào sofa làu bàu.
Doãn Phỉ Dương đi ngang qua sofa, thấy Giang Miên như vậy nhịn không nổi, cúi xuống hôn lên gáy anh.
“!!!”
Giang Miên che gáy, Doãn Phỉ Dương đã đi vào nhà vệ sinh rồi.
Nhóc thối, Alpha hôn lên gáy Omega, quang minh chính đại giở trò lưu manh. Giang Miên đỏ hết cả mặt.
Giận dỗi thì giận dỗi, anh lại không hề khó chịu chút nào, còn hơi vui vẻ.
Giang Miên ngã xuống sofa, bấm bấm đầu ngón tay.
Sáng hôm qua anh mới biết mình sắp có “chồng”, vừa gặp mặt nhau buổi tối.
Ngay hôm sau đã muốn đè người ta…
Không biết xấu hổ! Đồ Omega damdang! Giang Miên tự chửi chính mình.
Trước khi đi ngủ, hai người cùng xem TV. Doãn Phỉ Dương phát hiện Giang Miên không hề giận khi bị hôn, đánh bạo cọ cọ ôm anh vào lòng.
Giang Miên sớm đã thông suốt nên không phản kháng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-lien-hon-ky-la/2622058/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.