Người đàn ông lúc này mới lộ rõ khát vọng của bản thân, hắn nắm lấy eo thon của cô gái nằm dưới thân điên cuồng xâm nhập.
Bộ dạng kìm nén lúc nãy hệt như chỉ là đang giả vờ, chờ khi cô buông lỏng cảnh giác liền chiếm lấy mọi sự tốt đẹp.
Kiều Uyển Nhi nằm trên giường như cá nằm trên thớt, cơ thể đong đưa theo từng cú thúc của hắn. Khuôn ngực phập phồng lên xuống, trước mắt người đàn ông trở thành một ngòi nổ.
Lục Nghiên Dương càng nhìn càng không giữ nỗi tỉnh táo, hắn chỉ muốn thấy đôi gò bồng ấy vì kịch liệt mà đưa đẩy điên cuồng hơn.
Từ cánh tay đến mu bàn tay nổi lên một đường gân xanh đáng sợ, dường như hắn đang phải kìm hãm con dã thú bên trong cơ thể mình, tránh nó hoá điên làm tổn thương cô gái.
Bàn tay mạnh mẽ nắm lấy eo thon, thúc hông thật mạnh.
Động hu.yệt non mềm yếu đuối nuốt phải con c.ự long to lớn, trong quá trình đó, nó cũng không ngừng trưởng thành. Đường gân nổi đầy lên thâm nhập vào cánh hoa khiến cho cô chỉ biết nắm lấy một góc drap giường mà chịu đựng.
Đôi môi nhỏ nhắn vừa mới bị dày xéo khi nãy tuy cắn chặt nhưng vẫn không ngăn được tiếng rên rỉ động lòng người.
Kiều Uyển Nhi co quắp từng ngón chân, cảm giác thoải mái khiến cho cô không thể làm chủ được bản thân.
Chỉ vừa mới đạt đến đỉnh điểm, hắn đã cho vào. Hoa viên thiếu nữ nhạy cảm lần nữa bị kích thích, cô cũng nhanh chóng được đưa lên mây.
Lục Nghiên Dương hơi thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia/436057/chuong-172.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.