Ánh mắt hắn dán chặt lên người cô, sau khi đã giải phóng con quái vật to dài kia liền cúi người.
Không quá vồ vập, chậm rãi và nhàn hạ như thú săn mồi đã thấy được mục tiêu.
Đầu tiên là phải cắn lấy chiếc cổ trắng noãn, hút cạn máu khiến con mồi tê liệt.
Đợi đến khi hết khả năng phản kháng, liền nhanh chóng lần mò về phía đồi núi đầy đặn ngoạm lấy. Bàn tay hắn tất nhiên không nhàn hạ mà đặt bên giường, nó chu du khắp nơi.
Từ ngực đến chiếc bụng bằng phẳng, cặp mông cong vút bị nhào nặn đến thảm thương. Sau đó hắn nhẹ nhàng nâng lấy đùi thon, làm cho cô phải vòng qua hông mình.
Ma vật kia theo từng cú chà xát kiến cho hoa viên thần bí ngọt ngào của thiếu nữ tiết ra mật ngọt mê người.
Một dòng điện chạy dọc sống lưng của cô gái, máu huyết cũng bắt đầu sôi sục.
Rõ ràng điều hoà đã được mở lên, nhưng tại sao trong cơ thể không ngừng nóng?
Cảm giác giống như bị thiêu đốt, nhịp tim cũng đập nhanh.
Cô không cảm thấy mệt mỏi, chỉ cảm thấy cơ thể dường như đang thiếu một thứ gì đó.
Đúng vậy, cô muốn được lấp đầy.
Người đàn ông nhìn ra được những ước nguyện sâu thẳm bên trong cô, vì đó cũng chính là điều hắn muốn.
Nhưng hắn lại không muốn vội vàng.
Miếng ăn ngon nhất, phải được thưởng thức sau cùng.
Lục Nghiên Dương trược dọc theo cơ thể cô gái, đến hoa viên thần bí kia hắn cũng chẳng ngại ngùng gì, lập tức vùi đầu vào giữa hai chân cô. Mùi hương ngọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia/436056/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.