Cô gái nhỏ ngồi trên người hắn mà thở dốc, tư thế ám muội khiến ai nấy cũng đều phải ngại ngùng không dám nhìn. Cái vật kia còn ở trong cơ thể cô, đến khi hắn đặt cô xuống giường rồi rút ra thì nó vẫn chưa chịu cúi đầu.
Đúng là một vật thể ương ngạnh mà. ngôn tình hài
Ở trong cơ thể cô, nóng bỏng như sắt nung. Kiều Uyển Nhi có thể cảm nhận thấy sự bành trướng của nó rất rõ ràng. Ngang tàn to lớn, chẳng xem ai ra gì.
Lúc này cô đã xụi lơ, đầu gục lên vai hắn, mồ hôi tuông ra như mưa. Đôi môi hồng đào hé mở liên tục thở dốc, trông như con mèo nhỏ đáng thương.
Trong căn phòng xa hoa, đôi nam nữ đang quấn lấy nhau, quả là khung cảnh khiến không ai có thể nói nên lời.
Mùi hương sắc d.ục thoang thoảng trong không khí và tiếng thở dốc yếu ớt động lòng của cô gái khiến cho người đàn ông lần nữa không thể cầm lòng.
Lục Nghên Dương đêm nay chẳng muốn làm người nữa, dù cô có mắng hắn đến khản cổ thì cho đến tận bình minh hắn vẫn sẽ ôm chặt lấy cô vào lòng, ra sức yêu thương.
Chẳng có lấy một câu báo trước, hắn cứ thế ôm lấy cô gái đang ngồi trên người mình đứng lên rồi nhấc từng bước đi vào phòng tắm. Cái vật kia chưa giây phút nào rời khỏi địa phương mềm mại ấm áp và nhiều nước, như muốn đánh dấu rằng nó chính là thứ duy nhất có thể đi vào.
Theo từng bước hắn di chuyển, nó cũng chui sâu vào bên trong. Tiếng hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia/436005/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.